Clip tầng 3 Bùi Viện : Tập thể dục thế này ai chả thích nhỉ
Bùi Viện, con phố không ngủ của Sài Gòn, nổi tiếng với những quán bar sôi động và dòng người náo nhiệt. Nhưng ít ai biết rằng, ẩn mình trên những tầng cao của các tòa nhà cổ kính, có những không gian yên bình hơn, nơi người ta tìm đến để trút bỏ những gánh nặng trong lòng. Với tôi, tầng 3 của một quán nhỏ trên Bùi Viện đã trở thành một chốn đặc biệt như thế.
Clip tầng 3 Bùi Viện : Tập thể dục thế này ai chả thích nhỉ
Đó không chỉ là một câu nói, mà là một phương châm sống của tôi và đám bạn thân. Giữa cuộc sống bộn bề với công việc, gia đình và những mối quan hệ phức tạp, đôi khi chúng ta cần lắm một khoảng lặng để nhìn lại, để được là chính mình và để sẻ chia những tâm tư sâu kín nhất. Tầng 3 Bùi Viện, với ánh đèn vàng dịu nhẹ, những chiếc ghế gỗ cũ kỹ và không gian thoáng đãng nhìn xuống phố phường, là nơi lý tưởng để chúng tôi "trốn" khỏi những ồn ào của cuộc sống. Ở đó, chúng tôi có thể thoải mái kể cho nhau nghe về những khó khăn trong công việc, những khúc mắc trong tình yêu, hay đơn giản chỉ là những nỗi lo vu vơ của tuổi trẻ.
Có lẽ, điều khiến tôi yêu thích nơi này không chỉ là không gian yên tĩnh mà còn là sự "vô danh" mà nó mang lại. Giữa dòng người xa lạ, chúng tôi có thể thoải mái là chính mình, không sợ bị phán xét hay đánh giá. Chúng tôi có thể khóc, cười, thậm chí là tức giận mà không cần phải che giấu cảm xúc. Hơn nữa, Bùi Viện còn là nơi chứng kiến những kỷ niệm đẹp của chúng tôi. Từ những buổi tối "cháy túi" chỉ dám gọi một ly nước mía chia nhau, đến những lần "quẩy" hết mình trong những quán bar gần đó, tất cả đều là những mảnh ghép tạo nên tình bạn đáng quý của chúng tôi.
Đó không chỉ là một câu nói, mà là một phương châm sống của tôi và đám bạn thân. Giữa cuộc sống bộn bề với công việc, gia đình và những mối quan hệ phức tạp, đôi khi chúng ta cần lắm một khoảng lặng để nhìn lại, để được là chính mình và để sẻ chia những tâm tư sâu kín nhất. Tầng 3 Bùi Viện, với ánh đèn vàng dịu nhẹ, những chiếc ghế gỗ cũ kỹ và không gian thoáng đãng nhìn xuống phố phường, là nơi lý tưởng để chúng tôi "trốn" khỏi những ồn ào của cuộc sống. Ở đó, chúng tôi có thể thoải mái kể cho nhau nghe về những khó khăn trong công việc, những khúc mắc trong tình yêu, hay đơn giản chỉ là những nỗi lo vu vơ của tuổi trẻ.
Có lẽ, điều khiến tôi yêu thích nơi này không chỉ là không gian yên tĩnh mà còn là sự "vô danh" mà nó mang lại. Giữa dòng người xa lạ, chúng tôi có thể thoải mái là chính mình, không sợ bị phán xét hay đánh giá. Chúng tôi có thể khóc, cười, thậm chí là tức giận mà không cần phải che giấu cảm xúc. Hơn nữa, Bùi Viện còn là nơi chứng kiến những kỷ niệm đẹp của chúng tôi. Từ những buổi tối "cháy túi" chỉ dám gọi một ly nước mía chia nhau, đến những lần "quẩy" hết mình trong những quán bar gần đó, tất cả đều là những mảnh ghép tạo nên tình bạn đáng quý của chúng tôi.
Tags:
Video clip